Chùa Phật Linh

http://chuaphatlinh.com


DUYÊN NỢ TIỀN KIẾP

DUYÊN NỢ TIỀN KIẾP           Bà Trương Thị Thương và ông Trần Văn Bổn là một gia đình thương gia giàu có. Hai người chỉ có một đứa con trai duy nhất, tên là Trần Văn Duy. Đức con trai rất ngoan và học giỏi. Khi đứa con tốt nghiệp đại học kinh tế, thì gia đình cho anh Duy làm giám đốc công ty của gia đình.
 
DUYÊN NỢ TIỀN KIẾP
 
          Bà Trương Thị Thương và ông Trần Văn Bổn là một gia đình thương gia giàu có. Hai người chỉ có một đứa con trai duy nhất, tên là Trần Văn Duy. Đức con trai rất ngoan và học giỏi. Khi đứa con tốt nghiệp đại học kinh tế, thì gia đình cho anh Duy làm giám đốc công ty của gia đình.
          Gia đình rất hạnh phúc và rất mong con trai của mình sớm lập gia đình để có cháu nối dõi tôn đường. Bà Thương đã nhiều lần làm mai cho con trai của mình với các cô con gái của những nhà thương gia làm ăn chung, nhưng đứa con trai không chịu lấy vợ. Đây là nỗi lo và buồn của bà mẹ. Thời gian trôi qua nhanh, thấm thoát, đứa con trai đã 37 tuổi.
          Một hôm, anh Duy đi về quê Đồng Tháp, nhà của bạn Phong để ăn đám giỗ. Sau khi ăn xong, anh Duy nói với bạn Phong: “Thức ăn ngon quá! không biết ai nấu mà ngon thế!”. Anh Phong trã lời: “Đây! để tôi dẫn đầu bếp ra giới thiệu cho mày nhe. Đây! tôi xin giới thiệu đầu bếp chính là chị miss Mai”. Khi anh Duy và chị Mai gặp nhau và nhìn nhau đấm đuối. Cả hai ngỡ ngàng như là hai người đã quen nhau từ muôn kiếp nào. Hai người nói chuyện với nhau thân thiết và tình yêu đã bộc phát nhanh hơn cả phi thuyền Apolo của Mỹ. Chị Mai nay đã 37 tuổi, đang có chồng và 4 đứa con. Nhưng chị đã quyết định ly dị chồng để kết hôn với anh Duy. Sức mạnh tình yêu của hai người không biết có từ bao giờ, mà nay bộc phát mãnh liệt. Anh Duy quyết định dẫn chị Mai về nhà thưa với ba mẹ để cưới chị Mai. Sau khi giới thiệu xong, qua hôm sau, Bà Thương bảo đứa con ngoan của mình vào phòng nói chuyện.
+ Bà Thương:
Má hỏi con: “ Con nhỏ nầy mấy tuổi?”.
+ Con trai:
Thưa má: “ Em Mai 37 tuổi?”.
+ Bà Thương: Nó có chồng chưa?
+ Con trai:
Em Mai đã có chồng, nhưng ly dị rồi.
+ Bà Thương:
Nó có con không?
+ Con trai:
Nó có 4 đứa con.
+ Bà Thương:
Trời ơi là trời! Mày có bị khùng không? Tao cho mày ăn học lên tới đại học, mà nay sao mày ngu như vậy. Mày hết chuyện yêu rồi sao? Mày muốn lấy con này nhà quê, nghèo nàn, dốt nát; Vã lại, nó đã có chồng, có 4 đứa con rồi. Mày làm như vậy! Tao và ba của mày còn mặt mũi gì với thiên hạ đây, trời ơi là trời!
+ Con trai:
Má ơi! Má thông cảm cho con đi. Hai đứa con yêu nhau thật lòng mà.
+ Bà Thương:
Yêu thật lòng, bà nội mày! Đồ thằng khùng! Tao đã từng yêu biết bao đàn ông, nhưng tao cũng lựa chọn ông nào có địa vị, có bề thế, có công ăn việc làm, .v.v. còn mày! Mày yêu gì mù quáng thế này, làm khổ cho ba mẹ của mày!
+ Con trai:
          Má à! Tụi con yêu nhau không phải chỉ kiếp nầy đâu; Chắc từ tiền kiếp rồi, má ơi!
+ Bà Thương:
          Bà nhào tới gần và tán mấy bạc tay vào đứa con trai và chữi: “Đồ ngu! Đồ ngu! Mày ăn cái gì, mà nói chuyện ngu như vậy”. Rồi, Bà ôm đứa con vào lòng mà khóc. Bà nói khẻ: “Con ơi! con nghe má nhe! con đừng bỏ con nhỏ nầy đi. Con muốn gì, má cũng chịu hết. Má cưới vợ cho con, con gái xinh đẹp, có ăn học, con nhà doanh nghiệp đàng hoàn. Con đừng nghĩ đến con Mai nữa, vì nó đã có chồng và có 4 đứa con rồi. Má hoàn toàn không chấp nhận con nhỏ nầy đâu.
+ Con trai:
          Đứa con ngoan cứ im lặng.
+ Bà Thương:
          Má đã nói hết lời. Nếu con yêu nó, thì con đi ra khỏi nhà nầy. Tại sao mày không trã lời vậy?
+ Con trai:
          Má cho con suy nghĩ lại vài hôm.
          Anh Duy suy nghĩ suốt đêm. Cuối cùng, anh chọn “ Túp lều tranh và hai trái tim vàng”. Anh bỏ nhà ra đi sống với chị Mai. Bà mẹ đi tìm đứa con cả tháng không thấy. Bà lăn ra nền nhà, vừa khóc và vừa kêu trời: “Trời ơi là trời! Tại sao khổ thế nầy! Tôi chỉ có một đứa con trai thôi, mà sao gặp trái ngang, ngang trái như thế nầy. Tôi phải làm sao đây!” Bà Thương đau sót trong lòng và khóc hết nước mắt.
          Cô Hoa là người bạn thân của bà thương. Cô muốn an ủi cô bạn của mình để giảm bớt niềm đau sót. Cô nói: “Chị Thương à! Em có biết một bà thầy bói, mà bà còn biết soi căn tiền kiếp nữa. Em dẫn chị đi xem coi đứa con trai khi nào về. Bà Thương nghe vậy đồng ý ngay. Hai người cùng nhau đi ngay đến gặp bà thầy bói.
+ Bà thầy bói:
          Cô có cần giúp gì không?
+ Cô Thương:
          À! Tôi có đứa con trai tuổi Thìn, 37 tuổi; nó muốn kết duyên với bạn gái cũng tuổi Thìn, 37 tuổi. Cô xem có hạp không?
+ Bà thầy:
          Bà xem tuổi rồi, suy nghĩ một lúc và trã lời: “Hai đứa nầy là thiên y”.
+ Bà Thương:
          Thiên y nghĩa là sao?
+ Bà thầy:
          Thiên y nghĩa là ý trời đó.
+ Bà Thương:
Bà nổi nóng và nói: “Bà có xem lộn không? con của tôi là con trai mới lớn; còn con nhỏ nầy có chồng, có 4 đứa con, mà nghèo nàn, dốt nát, thì làm sao mà ý trời”.
+ Bà thầy:
          Cô đừng nóng, hãy bình tĩnh mà nghe tôi giải thích. Hai đứa nầy tuy hai đứa có hoàn cảnh khác nhau, éo le, trắc trở, nhưng hai đứa có duyên tình tiền kiếp, nên kiếp nầy gặp lại kết nối tình xưa.
+ Bà Thương:
          Làm sao bà biết?
+ Bà thầy:
          Kiếp xưa hai người nầy yêu nhau và dẫn vào trong miếu. Cô nầy hỏi: “Anh có thương em nhiều không? Anh trã lời: “ Thương nhiều lắm”. Cô nầy hỏi: “Anh có thương em nhiều đời nhiều kiếp không? Nếu có, thì anh thề đi”. Sau đó, anh quỳ trước miếu thề yêu cô nầy đời đời kiếp kiếp. Vì lý do, con của bà thề như vậy, nên nó không lấy vợ để chờ gặp lại cô Mai nầy.
+ Bà Thương:
          Tại sao con của tôi chờ nó, mà nó không có chờ con tôi; nó vẫn đi lấy chồng vậy?
+ Bà thầy:
          Tại vì, con của bà thề và hứa hẹn thôi; chứ nó đâu có thề. Cho nên, nó không cần chờ.
+ Bà Thương:
          Đúng rồi! Ngày xưa tôi cũng bắt nhiều ông thề như vậy, ngay cả ông chồng của tôi. Chắc kiếp sau có nhiều ông chờ tôi lắm. Không biết kiếp sau chọn ông nào? Thôi! vậy là con trai của tôi khờ quá! Nó đã bị mất mưu phụ nữ rồi.
          Bà về nhà nói với chồng: “Anh ơi! thằng Duy với con Mai yêu nhau là ý trời!”
+ Ông chồng:
          Bà nói cái gì? Bà có bị khùng không?
+ Bà Thương:
          Bà thầy bói soi căn và nói hai đứa yêu thương với nhau hồi tiền kiếp. Thằng Duy bị con Mai dụ vào miếu thề đời đời kiếp kiếp phải thương nó. Nên Thằng Duy không muốn lấy vợ để chờ gặp con Mai đó.
+ Ông chồng:
          Chắc vậy quá! Hồi đó mới quen bà, hôn được có mấy cái là bà bắt tôi thề với bà rồi. Chắc kiếp trước tôi cũng có thề với bà rồi, nên kiếp nầy, tôi thủ trinh tiết chờ cưới bà. Nghĩ lại đàn bà khôn thật! À! Tôi hỏi bà nè!: “ Ngoài tôi ra, bà có bắt ai thề với bà không?”.
+ Bà Thương:
Ông nói tào lao. Em yêu chỉ có anh thôi! nên em bắt anh thề là để bảo hành tình yêu của mình; Chứ em đâu có bắt ai thề.
+ Ông chồng:
          Bà muốn kiếp sau tôi gặp lại bà. Nhưng lúc tôi chưa có nhân duyên gặp bà. Bà 19, 20 tuổi lấy chồng, sanh con. Rồi, tôi gặp lại bà; lúc đó, bà có gia đình và có con; Vậy, tôi phải làm sao?
+ Bà Thương:
          Lúc đó, em ly dị chồng cưới anh giống như con Mai vậy.
+ Ông chồng:
          Thế là tôi phải lâm vào cảnh ngộ giống con trai của tôi à!
+ Bà Thương:
Thôi! Đừng nói chuyện xa vời nữa, nói chuyện bây giờ đi. Anh tính sao thằng Duy và con Mai.
+ Ông chồng:
         Tính sao bây giờ. Hai đứa nầy chắc là duyên nợ tiền kiếp rồi . . .
 
“Nè! bạn có hứa hẹn và thề với ai chưa???”
 
Hannover ngày 12/09/2019
 
 
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây